TRẢI NGHIỆM TỪ VIỆC TẬP ASHTANGA YOGA
![]() |
Hình cách đây 7 năm |
Là người thực hành yoga hơn 10 năm qua, 7 năm gần đây tôi tự
ứng dụng các kiến thức mình học được rồi ứng dụng vào việc tập luyện Asana. Tôi
tập khá đều, mỗi tuần khoảng 2 – 3 lần (khoảng 90 phút 1 lần. Tôi tập để nhận
ra cơ thể mình chỗ nào cần thêm sức mạnh, chỗ nào cần thêm độ dẻo, tôi không
thiên về chỉ ngả lưng hay chỉ thăng bằng bằng tay. Khi tôi học bằng 200 giờ
yoga đầu tiên là tôi đã tập Ashtanga Primary Series ( Cách đây hơn 7 năm), sau khi
kết thúc khóa học tôi không duy trì luyện tập Ashtanga đều như những Ashtangi vì
có nhiều lý do. Tôi tập yoga nói chung, không theo một quy trình nhất định nào
cả, tập làm sao cho cơ thể cân bằng là được. Thỉnh thoảng tôi tập Ashtanga (một
hay vài tháng tập một lần hihi).
Gần đây tại Shriyoga có mở lớp Ashtanga Series 1 thì tôi bắt
đầu tập đều lại, nhưng chỉ 1 lần 1 tuần, tập để có thể hướng dẫn cho học viên. Rất
nhiều điều tôi phải biến thế và điều chỉnh cho học viên trong khi dạy chuỗi tư
thế của series 1 này, không phải cơ thể ai cũng tập được loại yoga này. Tôi hướng
dẫn Ashtanga theo phong cách hiện đại có pha lẫn truyền thống một tí, vì học viên
tập Ash bây giờ là người đang sống trong thế giới hiện đại - có một cơ thể cũng
hiện đại luôn hihi, nên khó mà ứng dụng cái cổ từ những người thời xưa cho cơ
thể của họ được.
Gần đây tôi tự tập chuỗi 2 của Ashtanga (trước đây chỉ tập một
vài lần), tôi nhận ra một số điều thú vị rằng, cơ thể của tôi không thể phù hợp
theo trình tự các asanas cố định này được. Cụ thể là lúc vào Kapotasana ( Bồ Câu)
là lúc cơ thể của tôi chưa mở hoàn toàn để vào thế ngả lưng sâu này, phần ngực và
vai chỉ được mở theo hướng duỗi – vị trí tay xuôi theo người và ép ra sau qua khỏi
hông (shoulder extension theo giải phẫu học), hoàn toàn chưa được mở theo hướng
gập – hai tay vươn lên trần ( shoulder flexion), không chỉ hai tay vươn mà còn
phải gập ngay khủy tay và mở ngực thêm trước khi vào thế này. Thông thường tôi
tập mở ngực vai mềm mại rồi vào Kapotasana rất dễ dàng nắm ngay hai cổ chân, nhưng
khi tập theo series thì tôi hoàn toàn nắm không tới cổ chân huhu.
Khi tôi bị chấn thương thắt lưng cách đây hơn nửa năm (đang ở
Ấn Độ) khi vào tư thế Dwi Pada Sirsasana (ngồi 2 chân gác qua cổ), sau đó tôi đã
tự chữa lành cho mình cho đến nay đã hoàn toàn khỏi 100%, nhưng nổi sợ thì vẫn
còn đó, vì lúc đó tôi bị đau lưng đến nỗi không di chuyển được, nhấc chân lên để
mặc quần cũng không được, phải nằm xuống thì mới mặc được cái quần hihi…Sau khi
bị chấn thương tôi đã học được rất nhiều điều, bây giờ khi tôi tập lại tư thế này
tôi biết phải làm sao, tôi phải làm Yoga Nidrasana (Nằm 2 chân gác qua cổ) trước
rồi mới làm Dwi Pada Sirsasana thì dễ và an toàn hơn cho tôi hơn, theo quy trình
của Series 2 thì họ làm Dwi Pada Sirsasana trước rồi mới Yoga Nidrasana, vì vậy
các bạn phải thật cẩn thận nhé! Những cơ thể dẻo và khỏe thì có thể sẽ không gặp
vấn đề gì, nhưng có những cơ thể thì chuyện máng chân qua đầu rất là khó khăn và
nguy hiểm đấy,
Cảm ơn yoga, cảm ơn những người thầy đã cho tôi có thêm công
cụ trên hành trình của mình
P/s: tôi viết bài này từ nguồn cảm hứng từ một người chị, người
học trò Thanh Trang, sau khi chị ấy ghé thăm và tặng quà sinh nhật cho tôi sau
một năm không gặp lại, hy vọng bài này sẽ giúp ít cho chị trên con đường luyện
tập của mình nhé! Love
Namaste
Nhận xét